Tái chế có thể ngăn ngừa lãng phí các vật liệu hữu ích tiềm năng và giảm tiêu thụ nguyên liệu tươi, do đó giảm: sử dụng năng lượng, ô nhiễm không khí (đốt rác) và ô nhiễm nước (chôn lấp). Đây vừa là quá trình chuyển đổi vật liệu phế thải thành vật liệu và đồ vật mới, vừa là một giải pháp thay thế cho việc xử lý chất thải “truyền thống”, tiết kiệm nguyên vật liệu và giúp giảm phát thải khí nhà kính.

Trên thực tế, các chiến lược tái chế khác nhau có thể được thực hiện để thúc đẩy: môi trường, kinh tế, phát triển tái tạo và ngăn chặn ô nhiễm xâm nhập vào đại dương đồng thời.

Những gì có thể được tái chế?

Các vật liệu có thể được tái chế bao gồm các loại thủy tinh, giấy, bìa cứng, kim loại, nhựa, lốp xe, hàng dệt, pin và các sản phẩm điện tử. Việc tái sử dụng phân trộn hoặc chất thải có thể phân hủy sinh học khác, chẳng hạn như thực phẩm hoặc chất thải vườn, cũng là một hình thức tái chế. Các vật liệu cần tái chế sẽ được gửi đến các trung tâm tái chế gia dụng hoặc được chiết xuất từ ​​các thùng rác bên đường, phân loại, làm sạch và chế biến thành vật liệu mới cho các sản phẩm mới.

Trên thế giới, có đủ lương thực được tạo ra để cung cấp cho tất cả mọi người, tức là khoảng 1,3 tỷ tấn lương thực bị lãng phí hoặc không được sử dụng (một phần ba tổng số lương thực được sản xuất), gây thiệt hại cho nền kinh tế toàn cầu lên tới 940 tỷ USD mỗi năm. Dưới đây là một số sự thật gây sốc về rác thải thực phẩm:

  • Hơn 1/3 tổng số thực phẩm toàn cầu trở thành chất thải.
  • Thực phẩm thặng dư trên toàn thế giới trị giá 1 nghìn tỷ đô la trên toàn thế giới và là 1,3 nghìn tỷ tấn.
  • Gần một tỷ người chết đói trên toàn cầu có thể được cho ăn ít hơn 1/5 lượng thực phẩm bị lãng phí ở Hoa Kỳ, Vương quốc Anh và Châu Âu.
  • Ở một khu vực lớn hơn Trung Quốc, lương thực không bao giờ được tiêu thụ được trồng trọt.
  • 25% nguồn cung cấp nước ngọt toàn cầu được sử dụng để sản xuất các loại cây trồng không bao giờ được tiêu thụ.
  • Hơn một nửa số thực phẩm lãng phí xảy ra tại nhà ở hầu hết các nước đang phát triển.