Kỹ năng cứng

Giống như phần cứng máy tính, chúng ở bên ngoài, mọi người có thể nhìn thấy hoặc dễ dàng cảm nhận được, ví dụ:

  • Mức độ thông minh, cho dù thông minh hay không;
  • Kiến thức chuyên môn, chẳng hạn như công nghệ máy tính và kinh nghiệm kinh doanh;
  • Khả năng phân tích logic, tư duy có thấu đáo và lập luận chặt chẽ hay không;
  • Khả năng giải quyết các vấn đề phức tạp, cho dù họ có một cái nhìn toàn cảnh, liệu họ có thể nắm được các điểm mấu chốt của vấn đề hay không, v.v.
  • Các kỹ thuật quản lý như lập kế hoạch, quản lý và điều phối.

Nói chung, có hai khía cạnh chính của kỹ năng cứng: trình độ trí tuệ và kỹ năng chuyên môn, thường được gọi là “hoàn thành công việc”.

Các kĩ năng mềm

Tương tự như phần mềm, chúng là nội bộ, vô hình và không chắc chắn. Nó là vô hình và tri giác. Nó cần phải dựa trên mức độ kinh nghiệm cao và tập trung vào các kỹ năng thực tế, ví dụ:

  • Khả năng kiểm soát cảm xúc, không chỉ cảm xúc của riêng họ, mà còn để kiểm soát cảm xúc của người khác;
  • Mối quan hệ giữa các cá nhân hài hòa, hòa thuận với người khác;
  • Bình tĩnh, tự tin và can đảm;
  • Trung thực và được người khác tin tưởng;
  • Đàm phán và giải quyết xung đột.

Về cơ bản không có thành phần kỹ thuật nào đối với các kỹ năng mềm và cũng không có phương pháp tiêu chuẩn nào. Mọi người đều có thói quen của riêng mình, thường được gọi là khía cạnh “làm người”.

Vậy cái nào quan trọng hơn? Kỹ năng cứng hay Kỹ năng mềm?

Một số cuộc phỏng vấn của công ty phần mềm tập trung vào các kỹ năng cứng, thường yêu cầu ứng viên trả lời các câu hỏi phức tạp và các câu hỏi thuật toán phức tạp. Họ tin rằng các kỹ năng cứng là cơ bản, dễ đo lường và dễ đánh giá liệu chúng có gia tăng giá trị hay không.

Tuy nhiên, kỹ năng cứng rất dễ nâng cao, trong khi kỹ năng mềm rất khó để thành thạo. Mức độ kỹ năng cứng quyết định một người có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không; Kỹ năng mềm xác định tiềm năng của một người để đạt được một sự nghiệp nhất định.